Điện thứ nhất là: Tần Quãng Vương làm chủ . Điện này làm chủ nhân gian thọ yểu kiếp hung và âm gian thọ hình tội báo . Tất cả tội hồn bị áp...
Điện thứ nhất là:
Tần Quãng Vương làm chủ.
Điện này làm chủ nhân gian thọ yểu kiếp hung và âm gian thọ hình tội báo. Tất cả tội hồn bị áp giãi tới điện thứ nhất, Tần Quãng Vương tiếp nhận phân sử y theo tội hình nặng nhẹ để đầy đi các ngục khác để thọ tội tiêu nghiệp. Nếu công và lỗi của người bằng nhau thì miễn thọ tội, và có thể chuyển đến điện thứ 10 để đi đầu thai.
Ở trước nghiệp kính đài, người không tốt, xảo quyệt gian trá khó tránh khỏi hành hình. Vạn thứ mang không đi chỉ có nghiệp tùy thân của một đời tạo tội, ở trước nghiệp kính đài hiện nguyên hình không thể chối cãi.
Tự sát tội rất nặng, tự sát là ngu si cũng là rất khổ, sau khi tự sát tội càng khổ, phải chịu sự đau khổ tự sát trở lại nhiều lần. Bởi vì: tứ ân chưa trả-tứ ân là: ân cha mẹ, ân sư trưởng, ân quốc gia, ân chúng sanh, trách nhiệm chưa tròn mà tự sát là coi nhẹ thân mạng. Chẳng những khiến cho cha mẹ đau lòng, bỏ vợ con không chăm lo, đây là thảm kịch nhân gian, cho nên cái tội thật đặc biệt nặng.
Thiên hạ loạn lạc, hầu như mất đi lương chi lương năng, bởi không tiếp nhận nền giáo dục đạo đức, ở trong đời ác ngũ trược, rất dễ tạo tác vô lượng vô biên tội nghiệp như: đam mê dâm dục, mê đánh cờ bạc, nghiện rượu như mạng sống, bất hiếu với cha mẹ, vong ơn phụ nghĩa…Một khi lở chân, sắp chết tới nơi hối hận đã muộn.
Các ngành các nghề không chịu an phận trì đạo, tạo vô lượng nghiệp đắc vô biên tội ác. Các tội căng của con người là do tham, sân, si, tam độc. Ngày nay đạo đức không còn đều do không tuân theo lời dạy bạo của thánh hiền. Rất nhiều người chỉ biết bề ngoài của tôn giáo, nhưng không biết rõ tinh thần chân chính của các tôn giáo: là giáo dục đạo đức. Cho nên chỉ trọng hình thức mà không trọng kết quả thực chất của nó, nên khiến cho vô số chúng sanh càng mê hoặc càng đọa lạc.
Học không an đạo hổ thẹn với thánh hiền, học sách thánh hiền mục đính để làm gì? là chí hướng học theo thánh hiền. Học sách thánh hiền chỉ để giáo dục hóa dân, nếu không thể y giáo phụng hành làm gương mẫu rơi vào danh lợi, thì vẫn bị đọa. Sau khi chết trước tiên đều phải xuống đây để bổ túc thọ giáo, xong rồi đầy qua địa ngục khác, chịu tội tiêu nghiệp.
Người gánh vát công việc giáo dục xã hội phục vụ quần chúng, phải niệm niệm vì chúng sanh tạo phước, nếu từ trong mưu lợi, không những phá hoại hình tướng bề ngoài, cũng cô phụ lòng tốt của tín chúng, thí dụ như vì người tụng kinh bái sám, bỏ sót chữ hoặc sót trang hoặc không chuyên không rành. Sau khi chết trước tiên phải bổ túc kinh tiêu nghiệp, xong rồi đầy qua địa ngục khác chịu tội tiêu nghiệp.
Kẻ tài năng trí thức có thể tạo phước cho quần chúng cũng có thể tổn hại chúng sanh. Mượn danh hiệu của tôn giáo không thể phụng trì kinh giới, y giáo phụng hành, một ngày kia vô thường đến khổ báo không kham nổi, càng huống chi là nhận của thí chủ một hạt gạo lớn như núi tu di, đời này không hiểu đạo dư báo còn phải mang lông đội sừng trả. Người tạo tác đi theo tội nghiệp áp giải đến các ngục thọ báo tiêu nghiệp. Tùy theo của nghiệp lực lưu chuyển, lúc sanh tiền đã tạo tất cả, bây giờ đọa vào cảnh địa ngục nào phải chịu tội hình nào tự mình phải tự thọ tội.
Bảo trụ địa ngục là địa ngục ôm cột: ngạn ngữ nói, bão noản tư dâm dục là no ấm nghĩ dâm dục. Ngày nay tà dâm lan tràn, người thọ tội báo này là lúc sanh tiền rất ưa thích dâm dục như: tà dâm, hiếp dâm, buôn bán các loại khiêu dâm như sách, tập chí, băng video và dĩa VCD, DVD hoặc tự mình quay phim hoặc cất giữ cùng nhau chiếu xem…Sau khi chết đều đọa vào địa ngục này thân ôm lấy cột đồng cháy đỏ, toàn thân máu thịt cháy khét. Chết rồi lại sống, sống rồi lại chết, thống khổ không thể tả, sau khi đã thọ báo phần nhiều đọa vào súc sanh, súc sanh đã thọ xong, được thân người phần nhiều bần tiện, đoãn mạn, hoặc sanh nơi hoàn cảnh ác liệt.
Quả sàn địa ngục là địa ngục giường lửa: quả sàn địa ngục giống như người hiện nay dùng miếng sắt để nướng thịt. Trong kinh lục dị tướng nói: người phạm tà dâm, đàn ông thì ôm lấy cột đồng, đàn bà thì nằm trên giường sắt. Trong kinh tráng pháp niệm xứ nói: Người ưa thích sát sanh thiêu nướng chiên nấu, kho chưng thịt của chúng sanh hoặc giẫm đạp kiến côn trùng, sau khi chết đều bị đọa vào địa ngục này. Cái khổ của tội hình thời gian dài không thể tưởng tượng được, tội báo này thọ xong, còn phạm những tội khác lại đọa vào địa ngục khác chịu tội cho đến khi tội báo thọ hết.
Điện thứ hai là:
Sở dân vương làm chủ quạt đại địa ngục.
Đến đây thọ tội đều do cái nhân sát sanh. Lúc sanh tiền tạo tác sát nghiệp vô lượng vô biên, chịu lấy tội hình lúc như lúc sanh tiền đã tạo các nghiệp này, giết nó như thế nào thì phải bị giết như thế ấy trong kinh nói: người đọa vào quạt địa ngục này lúc sanh tiền rất vui thích sát sanh.
Đã tạo tội nghiệp đến, nếu có phân biệt thượng, trung, hạ, thì địa ngục này cũng có thượng, trung, hạ. Nói chung là tất cả đều tùy theo nghiệp lực nặng nhẹ chịu một mỗi quả báo, chịu nhiều chỗ thọ báo cho đến 16 chổ nếu còn có dư tội thì bị đọa vào địa ngục khác thọ dư báo, cho đến 100 hoặc 1000 năm mới thôi. Mà địa ngục này có 16 chổ khác nhau khác nhau mỗi một chổ so với mỗi một chổ càng thống khổ, giống như lưu liên quạt ngục liền nhau như dây chuyền, không khác các khổ hình liền nhau không gián đoạn.
Đứt khúc địa ngục là địa ngục đâm bụng: trong kinh lục dị tướng nói: phàm là người lấy tâm ác độc hại chúng sanh, lấy chĩa sắt đâm cá, giết hại các loài thủy tộc hoặc săn bắn cầm thú thì phải chuốc lấy tội báo đâm bụng, tội báo này chẳng những đâm bụng còn phải đâm khắp thân thể, đến khi máu thịt nát rã mới thôi, đau khổ thê thảm vạn lần. Gió thổi thì sống trở lại, phải chịu nhiều lần thọ tội báo, thống khổ không thể tả.
Kiếm kẹp địa ngục là địa ngục lá kiếm: Kinh khởi thế nói lúc sanh tiền không có lòng từ bi, xúi dục kẻ khác dùng dao gậy đánh nhau hoặc sai khiến chiến đấu, hoặc tụ tập đại chúng đấu nhau hoặc xâm phạm quốc độ, dẫn đến chiến tranh, sau khi chết đọa vào ngục này, cũng cố thế lực mạnh hiếp kẻ yếu đề cao cạnh tranh biến thành đấu tranh, đề cao đấu tranh biến thành chiến tranh. Bá tánh vô tội chịu lấy kiếp nạn trước chưa từng có, ngày nay địa cầu trở thành thôn địa cầu, xâm lược chiến đấu đều là việc không nên làm. Nhìn thấy địa ngục quả báo như thế, chúng ta nên bình tĩnh mà suy nghĩ, giá trị và ý nghĩa của đời người tại đâu.
Bạt thiết địa ngục là địa ngục kéo lưỡi: Thị phi đều là do cái miệng, khẩu nghiệp đã tạo, tội ác không có cùng tận, tội ác khổ nhiều thê thảm, bức họa đồ chỉ rõ là kéo lưỡi của tội nhân ra, dùng móc sắt kéo cày trên đất. Thọ tội khổ này khóc la kêu không ngừng, thọ tội này xong còn phải đọa qua ngục khác uống nước đồng sắt thiêu đốt cổ họng, kế đến thiêu đốt tim phổi gan ruột…Các thứ khổ sở bởi do miệng lưỡi đã tạo chủng chủng tội nghiệp, lại hủy bán Phật, hủy bán thánh hiền, tạo lời sanh sự dẫn đến sung đột, lường gạt người già yếu lương thiện, sau khi chết đều tránh không khỏi địa ngụ kéo lưỡi.
Tiên thác địa ngục là địa ngục roi vọt: Động vật tuy nhỏ cũng là một sinh mạng, cố ý dùng roi đánh hoặc dẫm đạp những đông vật nhỏ như kiến, tuy chúng nó không biết nói chuyện, chẳng có khả năng kháng cự, nhưng sự đau khổ của chúng nó cùng với người chẳng khác. Lúc còn sống chẳng có từ bi, sau khi chết bị roi vọt vào thân như bóng theo hình, 1 báo trả 1 báo, chúng ta phải đề cao cảnh giác.
Trước triệt địa ngục là địa ngục chém chặt: Con người vì muốn ăn ngon no bụng, thích ăn thịt có máu huyết hoặc giết hoặc chặt hoặc còn sống chặt đức từng miếng. Tạo tác xác nghiệp này sau khi chết đều phải chịu quả báo chém chặt, đích thật là tâm nghiệp quạ sự, tự nghiệp quả tác, nghiệp quả phân minh tự làm tự chịu.
Hàn băng địa ngục là địa ngục lạnh giá: Trong kinh lục dị tướng nói: ném chúng sanh đến chỗ đông lạnh, lạnh chết, thí như bắt cá đem các còn sống để cá trong phòng lạnh đông lạnh chết. Ngoài ra sau khi con người vừa mới tắt thở lật đật đem người chết cho vào phòng lạnh, điều này thật là bất nhân. Sau khi chết đều đọa vào địa ngục này. Ỷ thế hiếp người, khiến cho lòng người run sợ, cũng đọa vào địa ngục này. Ngày nay có nhiều bọn côn đồ, dùng thủ đoạn hăm dọa bức ép đối phương phải tuân theo, lại háo sắc uống rượu, sau khi chết khó mà thoát khỏi ngục này.
Ngạ quỷ địa ngục là địa ngục quỷ đói: Nhất niệm sân tâm khởi bá vạn chướng môn khai. Đọa vào địa ngục này đều do chủng chủng lòng tham bỏn xẻn, do tham dục sở tạo, không hành pháp chúng sanh phải chịu khổ tự thiêu đốt lấy thân rất là khổ não, nước mắt như mưa kêu khóc rất là bi thảm than thở bi ai, gian nan thống khổ như trong họa đồ vậy. Quan Âm đại sĩ với lòng từ bi đến thí pháp cứu khổ cứu nạn nếu trong lúc mà có thể sanh lòng đại sám hối tức có thể rất mau thoát khỏi ngạ quỷ đạo.
Nùng huyết địa ngục là địa ngục máu mủ: Ngọc lực nói lúc sanh tiền kẻ ưa thích giết hại sanh linh động vật thì đọa vào địa ngục này. Động vật bị giết hại quan cảnh thật là tàn nhẫn máu chảy như nước, kêu rên đến chết thật là bi thảm. Nếu là con người lẻ nào chúng ta không phẩn nộ không báo thù chăng. Trong Ngọc Chuẩn Luận tha nói: người âm mưu đoạn tài sản của kẻ khác, thí dụ như tính kế lường gạt tài sản của người dà không biết chữ, khiến cho họ lẻ loi ôm hận mà chết, đây là điều tạo tội cực ác, giống như loài quỉ hút máu vậy, sau khi chết đọa vào địa ngục này đều phải trả nợ
Phẩn nĩu mê địa ngục là địa ngục hôi thúi: khắp nơi trong địa ngục này đều là phân nước tiểu và đồng nóng chẳng những mùi hôi thúi khó ngửi không thể tả. Trong phân có dòi, dòi cứng như kim cang, tội nhân ăn dồi, dồi vào trong thân, trước ăn cái môi kế ăn cái lưỡi tiếp tục ăn cổ họng, tim, phổi lá lách, ruột non, ruột già, gân, ăn hết tất cả máu thịt, như thế trải qua vô lượng trăm ngàn năm mới hết. Nếu người lúc sanh tiền thích ăn ruột bao tử của heo, bò dê, chó, đã uống rượu say sưa phạm lỗi lầm như ngỗ nghịch với cha mẹ, xâm phạm thân hữu, gian dâm với vợ của kẻ khác, bỏ bê sự nghiệp, dùng lời thô lổ mắng chửi người, đều đọa vào địa ngục này. Tuy rằng ngày nay khoa học kỷ thuật phát đạt, vật chất văn minh, tương phản lại đạo đức của con người càng ngày càng đọa lạc. Trong đời này chúng ta muốn hướng lên trên hoặc đọa xuống, tự mình phải nên phản tỉnh tư duy.